Tôi nói thật nhẹ nhàng, nhưng ngắn gọn., Đạt nhắm mắt nuốt cái ực. Theo tôi biết, đây không phải là lần đầu tiên Đạt uống nước đái của Mis, nhưng có lẽ là do Đạt bị bất ngờ vì tôi không báo trước cũng như là do chạy trời nắng nên mệt nên cái thứ nước đó trở nên khó nuốt hơn bao giờ hết. Tôi cười nhẹ:
– Đây là nước em chuẩn bị cho anh sáng giờ, anh không được bỏ phí nhé!”