Oanh cúi người nằm áp ngực lên Phụng, hôn chàng nồng nhiệt. Hơi ấm bắt đầu truyền giữa hai thân thể. “Anh Phụng có cái đồ nghề tuyệt quá đi. Anh bự hơn chồng em nhiều… Ô, nó dài và dày quá… Cu anh đụng tới sâu bên trong em rồi, anh Phụng ơi…” Oanh thỏ thẻ. Nàng hít hơi xong bắt đầu cưỡi Phụng nhịp nhàng, lên xuống nước đều. Chẳng bao lâu mắt nàng nhắm lại, nét phê lan tỏa trên mặt.