Ngày Sơn yêu Bích Loan, có kẻ xấu miệng đã nói bóng nói gió: “Người thì chẳng đáng hòn chì, ba hồn bảy vía cứ đòi đi võng đào”.
Họ chê Sơn xấu. Họ nói Sơn tham sắc, báu gì của đã đi du học ở bên tây, không ba năm anh thì chớ kể, của ấy thì làm gì còn trinh nữa. Sơn yêu nàng, nên những lời nói đó chỉ để ngoài tai…
Công bằng mà nói nàng chẳng có tội gì. Chắc nàng cũng đang khổ tâm lắm đấy. Tội nghiệp ! Sao cứ phải hành hạ lẫn nhau mãi thế?