Mợ làm Mợ bối rối cố đẩy tôi ra một cách tuyệt vọng. Khi thấy Mợ đả chịu thua rồi thì tôi nghiêng mình sang phía Mợ rồi lơ đểnh đặt tay lên bụng của Mợ, Mợ sợ quá đặt tay lên tay tôi để đẩy ra, nhưng một phần Mợ không dám làm quyết liệt và một phần vì sức Mợ đâu bằng sức của tôi, nên bàn tay tôi không những vẩn nằm trên bụng mợ mà còn dần dần muốn len lỏi dưới vạt áo bà ba của Mợ. Mợ khẩn trương thì thào vào tai của tôi :
– Hiếu ơi, Mợ sợ lắm, ngừng đi Hiếu ơi !