Về sau, càng lớn, càng đi nhiều học nhiều, tôi mới thấy mình ích kỷ với mẹ. Khi tôi mở lòng mình thì mẹ đã co rút lại rồi, tôi tự trách mình đã khiến mẹ như vậy suốt nhiều năm. Hôm nay, bắt gặp hình ảnh thằng Lợi ân cần đắp chăn cho bà, rồi che nắng, tôi bỗng thấy phải chi có ai đó cũng quan tâm bà như vậy. Chắc là hạnh phúc cho mẹ lắm…