Anh ngoáy chừng nào thì chị Nhân càng rống lên chừng đó. Chị bật ra những tiếng khó nghe : nứng lồn quá, anh ơi, nứng quá, chết em. Vậy mà Hoàng nghe lại thấy không có gì là chướng. Đó mới thực sự là tiếng kêu trầm thống của một người đàn bà khi bị nứng lồn. Tại sao đói biết đòi ăn, khát biết đòi uống, ngứa biết đòi gãi mà người đàn bà nứng lồn thì bị cấm không được đòi sao. Xưa nay phong tục đôi khi khắt khe quá đáng. Thử hỏi, đàn ông cần đàn bà ở thứ gì, phải chăng là trông chờ vào lồn vú họ. Vậy mà cứ bắt nê bắt nết các bà các chị gây khó khăn cho người ta.