Bàn tay tôi thoát khỏi sự ghì lại của lý trí mà luồn dưới quần ngũ của con gái tôi. Tôi bàng hoàng sây sây, mông đít của đứa con gái sao nhỏ bé quá, nằm gọn trong lòng một bàn tay của tôi ! tôi cãm nhận làn da nó êm quá, con bé rùn mình kín đáo. Tôi ráng nhít hạ bộ của tôi ra xa thân thể thơm nồng của con gái tôi, tôi nắm con cu của tôi bóp chặt nó lại như để trừng phạt nó nhưng con cu vẩn cố cương lên. Tôi ráng tự nhủ là không có gì đáng trách khi một người cha nâng niu đứa con gái của mình, nhưng bàn tay quái ác không chỉ vuốt ve đôi mông mà lại chui vào khe đít của con bé … Tôi sợ hải đến toát mồ hôi, sợ cho chính cái phần tối tăm trong tôi … con bé vẩn ngoan ngoãn nằm im trong lòng tôi.