Anh lại tiếp tục làm, thật nhiều thật nhiều, cho đến khi cả hai mệt mỏi, không còn chút sức nào nữa anh mới chịu dừng lại. Cô nằm mệt lả người, không thể nhúc nhích nổi luôn, ôi trời, ngày mai sao về đây? “Bây giờ mình mới nhận ra… anh ấy trông hiền lành bao nhiêu thì lại làm cuồng nhiệt bấy nhiêu, cứ như một con sói đội lốt cừu vậy… từ giờ phải cẩn thận mới được…”